Cả cuộc đời chăm chỉ
Như một con ngựa thồ
Chất trên lưng nỗi khổ
Chuyện đời chuyện tương lai
Từ lúc đẫm sương mai
Đến khi đời xế bóng
Chợt thấy ta lạc lõng
Giữa biển đời mênh mông
Vài cơn gió cuối đông
Lắc lư từng chiếc lá
Mới thấy đời thật lạ
Bão táp với phong ba
Từng nẻo đường ta bước
Đoạn trường sau và trước
Chỉ như giấc mơ dài
Ngắm chiếc lá thu phai
Mới giật mình ngoảnh lại
Xuân qua tự bao giờ…
Lời tựa: Con người ta từ trẻ đến khi già gánh vác bao nhiêu trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội. Khi đã bên kia dốc cuộc đời mới nhận ra ta đã già. Nhưng mình muốn nhắn nhủ rằng đã đi đến đây rồi mọi chuyện chỉ như một giấc mơ dài, ta hãy chấp nhận để bắt đầu một trang mới: mùa xuân thứ hai của cuộc đời, yêu đời hơn, biết vừa biết đủ cho cuộc sống nhẹ nhàng hơn, ý nghĩa hơn.
-Hong Luu-