Home Góc Heo May Blog Radio Hãy cứ yêu bình yên như ba mẹ đã từng

Hãy cứ yêu bình yên như ba mẹ đã từng

693
0

Có một loại tình yêu, tĩnh lặng như mặt hồ mùa thu, nhẹ nhàng tựa lá rơi và an yên như chính tâm hồn người nào đó. Tôi sinh ra và được nuôi dưỡng bởi thứ tình yêu như vậy, tình yêu được nhen nhóm từ những cảm xúc bình yên nhất của cuộc sống.

Tình yêu của ba mẹ tôi, là sự an yên vun đắp từ những năm tháng sinh viên chân thành nhất. Những ngày tháng cùng hẹn nhau dưới gốc me kí túc xá. Anh đàn em hát, những bài hát kỉ niệm của tình yêu đôi lứa, những bài hát mà mười năm, hai mươi năm, thậm chí là cả đời cũng không thể nào quên.

Đó còn là bình yên được tưới mát bởi những bức thư tình giản dị. Thi thoảng kèm theo những món quà nhỏ nhắn. Để rồi cho đến mãi sau này, khi đọc lại ánh mắt mẹ tôi vẫn lấp lánh như thuở ban đầu.

Trải qua những đoạn trưởng thành, ba mẹ tôi vẫn giữ cho nhau những cảm xúc dịu dàng nhất của tình yêu. Một sự quan tâm nhẹ nhàng trong công việc, một hành động tuy vụng về mà lãng mạn vào một ngày bình thường hay chỉ đơn giản là cùng nhau đối mặt với những bồn bề của cuộc sống. Những thời điểm khó khăn nhất của đời người, họ vẫn giữ cho nhau những khoảng bình yên đến lạ, để hiểu nhau, để yêu nhau nhiều hơn. Cuộc sống của họ không phải chưa từng vội vã, nhưng họ luôn biết cách biến nó trở nên chậm rãi nhất, để hòa cùng những cảm xúc bình an.

Tuy tuổi tác có thể già đi, nhưng tôi tin rằng, tình yêu sẽ là vĩnh cửu. Tình yêu đó sẽ cùng sự bình yên chạy theo năm tháng khi mà ba mẹ cùng già đi giữa những lo toan cuộc đời. Sẽ không còn những ngày tháng thanh xuân mơn mởn, sẽ không còn những bồng bột dại khờ. Thay vào đó là những giây phút hết mực bình yên: chứng kiến con cái lấy vợ, theo chồng, con cháu đầy đàn, gia đình sum vầy… Hay chỉ hạnh phúc đơn giản thôi: ông đọc báo, bà nấu ăn, ông nuôi chim, bà chăm rau… Đã cùng nhau đi một chằng đường dài như vậy, phải chăng chỉ để bên nhau giữa những an yên này của cuộc đời?

Ba mẹ tôi đã từng yêu nhau như vậy, một tình yêu giản dị, bình yên. Một tình yêu đã nuôi dưỡng tôi nên người. Giờ đây, giữa những phồn hoa đô thị tôi lại nhớ về ngôi nhà thân thương, nơi những cảm xúc bình yên nhất sẽ níu tôi ở lại bất cứ lúc nào. Tôi vẫn luôn tin rằng: Khi bạn sống ở một nơi đem đến cho bạn bình yên, tâm hồn bạn cũng sẽ an yên như thế.

Tôi vẫn đang trên hành trình tìm kiếm cho bản thân một cảm xúc nhẹ nhàng như vậy. Không màu mè khoa trương, không ồn ào vội vã, nhẹ nhàng thôi, bình yên thôi như cái cách ba mẹ tôi đã từng…

Blogrado.vn

Previous articleTừ đại dịch Covid-19: ngẫm về sự mạnh mẽ
Next articleBuông bỏ nỗi buồn để đôi tay thảnh thơi nâng niu những điều tốt lành đang tới