Home Góc Heo May Cứ an nhiên

Cứ an nhiên

740
0

Vẫn mưa gió trên con đường lữ thứ
Cánh chim bay viễn xứ biết khi nào
Nơi cuối trời màu nắng cũng hư hao
Xuân chẳng đến mộng đào về đâu hỡi ?

Giữa dòng đời đôi bàn tay chới với
Kiệt cùng yêu chẳng tới được mai hồng
Con đò chiều vẫn lặng lẽ ven sông
Vắng cô lái theo chồng từ độ ấy.

Trót phận hẩm đếm niềm vui được mấy
Bao sầu bi lại thấy suốt dặm dài
Chẳng mong đời phải rẽ lối chia hai
Bởi thu úa đành phai trên ngàn lá.

Con đường vắng vẫn cơn mưa tầm tã
Ngàn giọt rơi đâu ngã nổi chân người
Mùa cạn mùa chiếc lá lại xanh tươi
Rồi xuân đến tiếng cười vang rộn rã.

Dù phận số có bao nhiêu nghiệt ngã
Cứ an nhiên khi đã ngộ ra rằng
Một kiếp người chỉ như ánh sao băng
Đừng lãng phí những nặng lòng không đáng.

Thơ: Nguyễn Hưng

Previous articleBình yên
Next articleĐã là nỗi buồn, nên đổ đi đừng giữ lại