Home Ban Biên Tập Bình Chọn Tháng 11 – Tôi tìm em giữa mùa yêu thương

Tháng 11 – Tôi tìm em giữa mùa yêu thương

1959
0

Tháng 11… Hoa sữa rơi những nụ hoa cuối cùng, níu kéo cả một mùa sắp qua. Nhưng lập đông rồi, hoa sữa vẫn thơm kì lạ. Hương thơm khao khát, cháy bỏng của một mùa hoa xin cháy hết mình, để rồi sẽ lặng lẽ nhường chỗ cho gió đông. Và hoa sữa ấy, như những kẻ vẫn đang sống trọn từng ngày lãng du với cuộc sống này. Đi cho đến tận cùng con đường bằng sự sống thật…

Tháng 11 – Tháng của những khoảnh khắc cuối cùng của mùa thu với là vàng rơi đầy trên những đám cỏ úa trước sân nhà. Thi thoảng một vài làn gió rét đầu đông hiu quạnh, vội vã cho hồn người bất chợt thấy bâng khuâng, cho bao hoài niệm dấu yêu xưa lại quay về, dễ khiến lòng…

Tháng 11 – Tháng của những khoảnh khắc cuối cùng của mùa thu với là vàng rơi đầy trên những đám cỏ úa trước sân nhà. Thi thoảng một vài làn gió rét đầu đông hiu quạnh, vội vã cho hồn người bất chợt thấy bâng khuâng, cho bao hoài niệm dấu yêu xưa lại quay về, dễ khiến lòng người thản thốt. Tháng của những buổi sớm mai đầy sương mù giăng tỏa, lãng đãng, mong manh để rồi chợt biến, tan nhanh trong nắng lung linh của vầng mặt trời đầu ngày đang lấp ló; của những buổi chiều tà trầm mặc trôi nhanh với những cơn gió nhẹ êm như gót ngà của người thiếu nữ.

Tháng 11 – Tháng của ngày chưa kịp trôi qua mà màn đêm đã vội vã tìm về, có ánh đèn đường vàng vọt sáng lấp lóe trên mui của những chiếc ô tô mới vừa tan sở, những hàng xe dài nối đuôi nhau như hối hả mong sao nhanh chóng về nhà để kịp quây quần cùng người thân bên mâm cơm nóng, để thấy lòng thảnh thơi sau một ngày bề bộn, lo toan.

Tháng 11 giữa không gian mênh mông, bàn bạt của thời khắc giao mùa, bao buồn vui trong đời sống của người với người, của người với thiên nhiên rất dễ được phơi bày lên thơ, nhạc. Tháng 11 là tháng của những nỗi buồn man mác và không tên.

Tháng 11 – Thấp thoáng đâu đó, dưới những cành bàng ven đường đang ngả sang vàng là những kỉ niệm của một thời bên thầy cô, bạn bè, nơi ngôi trường ngày xưa yêu dấu; của những buổi sớm mai mẹ dặn nhớ đừng quên mang theo áo ấm đến trường nghe con và cả những buổi cơm chiều dẫu đạm bạc và thiếu thốn nhưng lại là những buổi họp mặt gia đình thật đầm ấm và đầy ấp yêu thương.

  Tháng 11 – Có những sớm mai giật mình dậy muộn, một làn hơi lạnh ẩn nấp suốt đêm bên ngoài khung cửa sổ rón rén, lách mình khẽ xuyên qua những kẽ hở của ô cửa rồi len nhẹ vào bên trong căn phòng. Bầu không khí se lạnh buổi sớm ấy chỉ khiến cơn ngái ngủ trong đầu vùng vằng chẳng muốn rời đi. Đắm chìm trong khoảng không mê hoặc ấy, bao nỗi nhớ thương quê nhà tưởng đã nhạt nhòa bỗng quay về thật đầy đặn và tinh khôi.

Tháng 11 – Có những đêm cuối tuần trời lạnh bên ngoài lãng đãng sương giăng, anh ngồi một mình bên cốc cà phê capuchino nghi ngút khói ở quán nhỏ quen thuộc, hững hờ nhìn con đường bên ngoài trải dài nằm hiu hắt vắt ngang qua. Anh lại nhớ da diết nụ cười hiền và bờ vai ấm nhỏ của em.Ở nơi xa kia cách nơi này nửa vòng trái đất, em chắc cũng đang chào đón cái thời khắc giao mùa, lòng đầy xúc cảm bâng khuâng.

Previous articleLy hôn, huỷ hôn: Nay nhẹ như lông hồng, xưa nặng tựa Thái Sơn
Next articleTháng 11 – Khẽ thổn thức trước cái lạnh đầu đông