Cha mẹ thiện lành để phúc đức cho con, “Đời cha ăn mặn đời con khát nước” những đạo lý quen thuộc nhưng mấy ai hiểu và khắc ghi khi sống. Phúc đức chưa tới chưa không có nghĩa là không tới, tương tự đừng thấy tai ương chưa tới mà không nghĩ nó đang chờ. Gieo nhân nào thì gặt quả ấy, những gì bạn đang làm chính là phước phần ngày sau con cháu có thể nhận.
Ông bà tạo phúc thì cha mẹ an nhàn, cha mẹ tạo đức thì con cái càng thêm rạng rỡ
Ông bà tạo phúc thì cha mẹ an nhàn, cha mẹ tạo đức thì con cái càng thêm rạng rỡ. Đời cha ăn mặn, đời con khát nước. Đời cha sống thiện, đời con phúc đức ấm êm. Quy luật đơn giản này bạn có tin là có thật, rằng “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước?”
Cha mẹ chính là phần phúc đức của con cái, cách cha mẹ sống sẽ phần nào quyết định cuộc sống của con cái sau này. Để tôi nói cho bạn nghe tại sao điều này lại đúng.
Gia sản tiêu mãi rồi cũng hết. Chúng ta không thể phủ nhận giá trị của tiền bạc, của cải trong đời sống con người, kẻ có tiền hẳn nhiên sẽ có 1 cuộc đời tươi sáng, sung sướng hơn những người còn lại. Tuy vậy, dù tải sản có chất cao như núi, tiêu mãi rồi cũng cạn. Chưa kể rằng, nếu những đồng tiền, của cải đang có được thu từ những việc bất chính thất đức thì những đồng tiền đó rồi cũng đi theo cách này hay cách khác. Đồng tiền bất chính là đồng tiền ma, “của thiên rồi cũng trả địa”, đồng tiền không được làm từ sức người, người dùng cũng có mấy phần trân trọng, sử dụng đồng tiền bất chính có ngày cũng mang họa sát thân, con cháu sự dụng đồng tiền ấy đôi khi cũng mang họa sát thân. Chỉ có phúc đức là lưu truyền từ đời này sang đời khác, khiến dòng họ ấm êm, chấn hưng long mạch.
Làm gì để tích phúc đức?
Không phải thứ có thể dùng tiền mua được, dùng bạc vàng để đánh đổi, phúc đức chính là thứ bạn cóp nhặt được trong suốt quá trình sống. Phúc đức xuất phát từ tâm, trí đến hành động của con người. Nhiều người bị lầm tưởng về việc “tích đức”, rằng phải góp thật nhiều tiền cho chùa, cúng bái thần phật,..Phúc đức trên thực tế là điều mà ai cũng có thể làm được, không phân biệt giàu nghèo. Bởi, phúc đức là món quà mà thần phật trao tặng những người lương thiện. Là thứ mang lại may mắn, cứu rỗi, hóa nguy thành an. Chỉ có người lương thiện, mới thấy được chữ Phúc. Cha mẹ hiền lành, con cái có phúc. Cha mẹ độc ác, con cái trả nghiệp. Nhưng dù cha mẹ thế nào, con cái cũng phải giữ tâm thiện, đó là cách báo hiếu cha mẹ vẹn tròn nhất.
Những nghiệp báo của cha mẹ làm tiêu giảm phúc đức của con cái:
Ngoại tình: Quan hệ tình cảm trái với luân thường đạo lý, làm tổn hại đến hạnh phúc và lợi ích của người khác.
Khẩu nghiệp: Xúc phạm, gièm pha, đặt điều, nói xấu sau lưng người khác, khiến họ sầu ưu khổ não, thân bại danh liệt, thậm chí mất đi tính mạng.
Trộm cắp: Chiếm đoạt thứ không thuốc về mình.
Rượu chè, cờ bạc: Tinh thật kiệt quệ, sức khỏe suy kiệt.
Không làm việc thiện, tính toán quá mức: Đổi lại là sự cô lập. Giúp người, người mới giúp lại mình.
Bất hiếu với cha mẹ: Đây là tội nghiệp nặng nề nhất, và sẽ phải gánh chịu nghiệp báo nặng nề nhất.