Home Tâm Lý Gia Đình Người ta dễ tiếc nuối những gì đã mất nhưng lại khó...

Người ta dễ tiếc nuối những gì đã mất nhưng lại khó để trân trọng những gì đang hiện hữu

315
0

Thật dễ nuối tiếc về một điều gì đó đã mất đi nhưng sẽ rất khó nhận ra và trân trọng những gì ta đang có…

———————-

 Câu chuyện Vua Yudhisthira và người ăn xin
 
Ngày xưa, có một người ăn xin đến gặp vị vua của vùng đất Indraprastha (thuộc Ấn Độ cổ đại) tên là Yudhisthira, cầu xin được giúp đỡ. Khi đó, vua Yudhisthira đang bận nên đã bảo người ăn xin rằng “Ngày mai hãy đến”.
 
Nghe thấy vậy, người ăn xin đành lầm lũi bỏ đi. Ngay sau đó, Bheema, em trai của vua Yudhisthira đã cầm một chiếc trống lớn và đánh trống một cách điên cuồng. Với mỗi một lần gõ, anh lại bước một bước về phía trước.
 
Vua Yudhisthira chứng kiến cảnh này, lấy làm ngạc nhiên lắm, nên đã đi tới hỏi Bheema nguyên do. Bheema đáp lại: “Anh trai, em vừa phát hiện ra là anh là một nhà tiên tri, nên em muốn nói cho cả vương quốc biết về chuyện này”.
 
Yudhisthira vô cùng sửng sốt trước câu trả lời, nhìn cậu em trai một cách hồ nghi và hỏi lại: “Ý em là gì?”
 
Bheema mỉm cười, đáp lời: “Chẳng phải anh vừa bảo người ăn xin ngày mai hãy quay lại hay sao? Làm sao anh biết ngày mai anh ta vẫn còn sống? Làm sao anh biết ngày mai anh vẫn ở đây?
 
Mà cho dù cả 2 người vẫn còn sống đi, làm sao anh dám chắc được rằng anh vẫn còn ở vị thế có thể ban phát thứ gì đó cho anh ta? Anh làm sao biết anh ta có còn cần thứ gì đó của anh hay không? Làm sao anh biết 2 người chắc chắn có thể gặp nhau vào ngày mai?
 
Đó là lý do em nói anh là nhà tiên tri, và em muốn mọi người ở vương quốc này đều biết điều đó”.
 
Đến lúc này, Yudhisthira mới vỡ lẽ ngụ ý đằng sau lời nói của em trai, vội vàng gọi người ăn xin, lúc này vẫn chưa đi xa quay lại, và cho anh ta sự giúp đỡ mà anh ta cần.
———————-
Quá khứ là những điều đã qua chẳng thể vãn hồi, hiện tại là vạn vật bản thân có thể can thiệp, đổi thay; tương lai là ẩn số chẳng ai đoán định được, bởi có chắc ta còn tồn tại đến ngày mai, khi mặt trời lại lần nữa mọc chiếu ánh sáng lần nữa. Vậy nên tại sao lại cố sống trong những hoài niệm, nỗi đau của quá khứ khi ta có thể sửa sai hoặc sống hết mình cho hiện tại, hôm nay để ngày sau không phải lẩn quẩn trong vòng tròn mang tên hối tiếc.

Nói về tương lai, điều mà bao người tò mò đến mức phải đi xem bói, coi tarot,…để biết được một chút ít điều được coi là có thể sẽ xảy ra. Điều này đôi khi khiến bản thân ta vui mừng hay e sợ. Bạn nên hiểu rằng dù có là bất kì ai cũng chẳng thể đoán định được tương lai. Vậy nên, nếu có thể hãy sống trọn từng khoảnh khắc, chuyện gì làm được thì phải làm ngay, người nào cần giúp, phải giúp ngay, để không còn gì hối tiếc, phải ân hận.

Previous articleVới người trưởng thành, đường về nhà tưởng gần lại hóa xa muôn dặm…
Next articleTự tình tháng 6