Home Chưa được phân loại Cuộc sống mệt mỏi vì đâu?

Cuộc sống mệt mỏi vì đâu?

527
0

Những thứ mất đi hà cớ phải đòi lại?

“Những thứ đã mất đi, kỳ thực là do chúng chưa từng thực sự thuộc về con. Vậy nên đừng nuối tiếc, lại càng không cần phải nhất quyết đòi lại cho bằng được”.

Thế gian này, những thứ không thuộc về bạn có quá nhiều. Chúng ta nên biết rằng, những gì không thuộc về ta, thì có tranh giành bao phen cũng không có được. Vậy thì đã có thể buông bỏ thật nhẹ nhàng, không cần tranh đua, chẳng phải bon chen, không thấy phiền lòng, cũng chẳng có buồn thương.

Cuộc sống quá mệt mỏi làm thế nào mới có thể ung dung tự tại?

“Cuộc sống mệt mỏi một nửa là vì sinh tồn, một nửa còn lại là vì dục vọng và sự so sánh”.

Chúng ta có thể không thể thay đổi được cách mưu sinh, sinh tồn của mình. Bởi lẽ mỗi người sinh ra đã được ban cho những điều kiện khác nhau, kỹ năng và bản sự khác nhau. Nhưng chúng ta có thể thay đổi một nửa còn lại trong sinh mệnh của mình. Đó là buông gánh nặng dục vọng và sự so sánh để bản thân mình được nghỉ ngơi và hưởng thụ những món quà của cuộc sống.

Chúng ta tuy khác nhau, mỗi người mỗi vẻ, nhưng đều là một mảng ghép không thể thiếu, luôn bổ sung và hoàn thiện cho nhau. Vậy cớ chi phải so sánh và tranh đua giành giật? Chỉ cần bạn luôn giữ một trái tim thiện lương và biết nghĩ cho người khác, cuộc sống sẽ mỉm cười với bạn, lau khô những giọt mồ hôi trên trán bạn và đặt một đóa hoa tươi thắm vào tâm hồn bạn.

Hôm qua và ngày hôm nay, chúng ta nên nắm giữ như thế nào?

“Đừng để quá nhiều những việc của ngày hôm qua chiếm lấy ngày hôm nay của con”.

Hãy trân trọng những phút giây hiện tại và những gì mình đang có. Nếu bạn thoáng buồn vì vóc dáng hay ngoại hình của mình, có bao giờ bạn nghĩ rằng bây giờ mình đang đẹp nhất hay không? Bởi lẽ thời gian như con nước chảy mãi, chẳng hề quay đầu. Mỗi ngày qua đi thời gian lại bóc thêm một lớp thanh xuân trên gương mặt mỗi người, chỉ để lại những mái tóc điểm sương và những nếp hằn theo năm tháng.

Đối đãi với bản thân, với người khác như thế nào?

“Hãy đối xử tốt với bản thân mình một chút. Bởi lẽ đời người dài chẳng tày gang. Hãy đối xử với những người xung quanh tốt một chút. Bởi vì một đời chưa hẳn đã có thể gặp lại nhau”.

Hãy coi bản thân mình là người bạn thân thiết nhất của bạn. Đừng chê người bạn ấy xấu xí hay kém cỏi, bởi lẽ “bạn ấy” sẽ buồn và cũng khiến chính bản thân bạn phải đau khổ. Hãy mang lại niềm vui cho “bạn ấy”. Dẫu bạn không hoàn thiện nhưng chỉ cần luôn hướng tới những điều tích cực, cũng đủ để bạn khám phá ra nhiều điều kỳ diệu vẫn giấu kỹ trong tâm hồn mình.

Làm thế nào để cân bằng giữa hạnh phúc và bi thương?

“Mỗi người chỉ có một trái tim, nhưng lại có hai ngăn. Một ngăn chứa niềm vui, một ngăn đựng nỗi buồn. Đừng cười lớn tiếng, nếu không sẽ khiến bi thương bên cạnh thức giấc”.

Buồn vui như hình với bóng, như hai người bạn sát cánh bên nhau chẳng rời. Khi nếm vị ngọt của hạnh phúc mới biết thế nào là vị đắng của bi thương. Khi quằn quại trong nỗi đau da diết mới biết thế nào là hạnh phúc êm đềm.

Vậy nên cội nguồn của bi thương chẳng phải hạnh phúc hay sao? Nếu không biết thế nào là hạnh phúc thì cũng chẳng biết thế nào là bi thương. Quá đắm mình vào hạnh phúc ngắn ngủi nơi thế gian sẽ khiến bi thương thức giấc. Bởi lẽ cõi hồng trần chỉ là điểm dừng chân của con người chúng ta mà thôi.

Những gì đã qua thì hãy để nó qua đi. Hãy biết trân trọng hơn những gì mình đang có, trân quý hơn mỗi cơ duyên hội ngộ tương phùng!

Previous articleHoạ phúc không tự nhiên tìm đến, mà bởi người ta tự chiêu mời
Next articleHá miệng cười mọi oán thù bỗng hóa hư vô