Tháng tám xanh xao tháng tám gầy
Người về viễn phố gió chờ mây
Lá rớt trong tim, tim lạc nhịp
Yêu thương thuở ấy rụng vơi đầy
Tháng tám hanh hao, tháng tám buồn
Phố chừ xa lạ chẳng người thương
Kẻ đợi xuân tươi, người tiễn hạ
Người vui tình mới, kẻ vấn vương
Tháng tám, than ôi! Tháng tám ơi!
Lá xanh một nửa, một nửa rơi
Hồn yêu mỏi mệt phân nửa chết
Heo hút chân mây lạnh lẽo trời
Tháng tám về đây lắm kẻ chờ
Mà họ đợi chờ để làm chi?
Muôn thuở tình yêu ngu ngốc quá!
Cứ thích riêng mình ôm biệt ly
(Huỳnh Minh Nhật)