Ta đâu làm gì có lỗi với mùa đông
Mà sao lại mang mưa về ghé từng ô cửa
Lấy của ta đi hết mùi hoa sữa
Mà ta đã để dành từ lúc bắt đầu thu
Vẫn biết thu tàn thì đến mùa đầy rẫy sương mù
Tháng mười qua rồi phải nhường chỗ cho mười một
Nhưng mà ta chỉ muốn đông chầm chậm một chút
Để mùa thu vẫn bên ta giây lát thôi
Tháng bình thường như bao tháng đã trôi
Mà sao ta vẫn làm những điều cũ rích
Viết bài thơ tình, em đọc cười khúc khích
Mười một vô tâm chẳng khen lấy một lời
Thời gian vô tình trôi chậm quá em ơi
Nhưng ngày mai anh muốn thời gian nhanh hơn nữa
Để nhìn thấy những cánh én lượn lờ bay trong gió
Chúng mình lại bắt đầu với những mộng mơ
Tháng mười một chẳng ý nghĩa trong thơ
Vậy mà ta vẫn cứ viết những điều vô nghĩa
Gửi đến em với lời nhắn thỏ thẻ
Khi ngày mai hoa sữa đã tàn phai
Hẹn em chờ anh đến tháng mười hai.
Trần Trung Hiếu