Nhìn rõ nhưng không cần nói rõ
Rất nhiều chuyện, chỉ cần trong tâm mình hiểu rõ là được rồi, không nhất thiết phải nói ra. Đừng nên làm con nhím xù lông, phóng vào người khác lại làm tổn thương chính mình. Có một số việc không cần phải ghi nhớ ở trong lòng. Rất nhiều chuyện, chỉ cần trong tâm mình hiểu rõ là đủ. “Thanh giả tự thanh” đã không làm điều gì hổ thẹn cần gì phải cúi đầu. Ngược lại đã làm chuyện sai nên cẩn trọng mà sửa, bởi chúng ta vẫn luôn có thể quay đầu. Xin lỗi người bằng một câu nói, hành động chân thành mấy ai chối từ.
Sống ở đời quan trọng là có nhìn thấu hay không
Nhìn thấu sự tình, bạn sẽ hiểu cần làm như thế nào. Nhìn thấu nhân tình, bạn sẽ hiểu cần phải đối đãi ra làm sao. Cho nên, chỉ cần dụng tâm một chút, còn những thứ khác chỉ là tiếp nhận.
Miệng là của người khác, cuộc sống là của chính mình. Trong khi học cách vừa thỏa hiệp với người khác mà vẫn giữ được những nguyên tắc cơ bản của chính mình. Trời cao thực sự rất công bằng, khi một cánh cửa vận mệnh của bạn đóng lại, thì sẽ đồng thời mở ra cho bạn một cánh cửa khác.
Đừng dễ dàng buông lời hứa hẹn
Đừng dễ buông lời hứa hẹn vì khi không thực hiện được lời hứa đó, thì còn tệ hơn không hứa rất nhiều lần. Đời người, biết bao kẻ đến người đi, có một số người chính là duyên phận đáng trân quý, có một số, đối với bạn mà nói, có thể chính là sai lầm. Có đôi khi, chúng ta yêu thích một người, cũng bởi vì hai người có những điểm tương đồng với nhau. Tuy nhiên, khi đến một giới hạn nào đó, chúng ta lại vì hiểu rõ nhau mà chia lìa.
Đôi khi, đừng chỉ biết nói lời suông, hy vọng càng lớn, thì thất vọng sẽ càng nhiều. Chỉ cần có người sống trên cõi đời này, thì tất sẽ có thị phi. Tức giận là một hành động ngu ngốc, chính là lấy lỗi lầm của người khác để trừng phạt chính mình. Con người, lúc sinh ra đơn độc, khi ra đi, cũng chỉ một mình đơn độc. Chỉ có bản thân, mới có thể suy nghĩ cho mình, cũng chỉ có bản thân, mới có thể vượt qua được những quan ải ở trong lòng mình.
Giữ lại nỗi đau, mệt mỏi, khó chịu không bằng cho gió mang đi, thả thù hận, buồn giận theo gió chỉ giữ lại cho mình một cái tâm bình lặng tồn tại giữa cuộc đời xô bồ. Người vui với ta, ta cười với người. Người ghen ghét ta, ta coi như người dưng mà đối đãi. Người yêu mến ta, ta cúi mình cảm tạ. Đừng vì một câu khen chê của người đời mà làm tâm ta mệt mỏi. Giữ vững phong thái như vậy mà sống, bình an sẽ luôn mỉm cười.
Sưu tầm