Tháng năm chẳng thể gặp nhau
Nhìn về phương ấy mà đau đáu buồn
Phượng đang đỏ mắt khóc thương
Hạ về thắp lửa vấn vương một thời
Bằng lăng vẫn tím người ơi
Mà sao ta phải xa vời vợi xa
Một thời nhiều lắm thiết tha
Vì đâu tình bỗng nhạt nhoà vì đâu?
Hạ về ve khóc thảm sầu
Than cho số phận tình đầu hẩm hiu
Hoàng hôn vẫn tím nắng chiều
Mà tình xa ngái em yêu phương nào
Vẫn còn nguyên vẹn khát khao
Mà người buông bỏ biết trao ai giờ
Nỗi buồn anh gửi vào thơ
Từng câu từng chữ vẫn ngơ ngẩn tình
Tháng năm phượng vẫn đẹp xinh
Bằng lăng vẫn tím mà mình mất nhau
Ve vẫn hát khúc thương đau
Nhắn người nơi ấy … nỗi sầu riêng mang…
Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 08/05/2020