Home Chưa được phân loại Sự loạn vì tâm loạn, sự an vì tâm bình

Sự loạn vì tâm loạn, sự an vì tâm bình

472
0

Dòng đời trôi chảy, cuộc đời vô thường bao nhiêu việc đến rồi đi, buồn vui cũng theo đó là lũ lượt, luân phiên như thác. Trong cả hành trình này, muốn an yên, vượt sóng gió thật cần một cái tâm bình lặng.

Sự loạn vì tâm loạn

Cùng một sự việc nhưng có người xử trí khôn khéo, bình tĩnh; người khác lại vụng về, làm rối. Cách một người giải quyết một sự việc có thể cho chúng ta thấy rõ được trong tâm họ tĩnh hay động. Người tâm tĩnh nhìn nhận sự việc một cách từ tốn, điềm tĩnh dù mọi việc có tệ đến đâu. Ngược lại người tâm loạn trong tình huống này lại thiếu quyết đoán, lo lắng, sự việc từ nhỏ vào tay những người này lại hóa to, hóa phức tạp.

Sự là việc của “trời” nhưng chuyển biến sự việc như thế nào là còn ở người. Tâm loạn sao đời có thể yên?

Tâm an vạn sự bình

Vui buồn trong kiếp nhân sinh hóa ra chỉ như khói mây bay qua tầm mắt. Sống đơn giản một chút, sống hồ đồ một chút có khi lại là chuyện tốt. Bởi khôn lanh, thấu lẽ đôi khi chỉ chuốt lấy phiền muộn.

Sống trên đời, để tâm an đôi khi rất dễ dàng, chỉ là bạn có chịu buông xuống. Sống đơn giản thì tự khắc hài lòng. Học cách yêu chính mình rồi mới có thể yêu người khác. Ngưỡng mộ người khác làm gì? Sao phải tự trách bản thân mình vì những chuyện quá khứ? Tất cả đều là tự chuốc lấy phiền não trong tâm. Không thể buông bỏ làm sao tâm có thể an?

Sống chân thành ắt có lúc gặp chân tâm. Sống gian dối thì ắt gặp lừa dối. Sống thiện lương là tấm vé hạng nhất đưa người ta về tới bến bờ hạnh phúc.

Bận tâm chuyện nhỏ, chuyện quá khứ chỉ làm lòng thêm nặng, chuyện thành – bại để vào tâm cũng chỉ khiến thân tâm rã rời. Đến cùng chẳng thể có được một ngày thanh tĩnh. Ung dung đối đãi mọi chuyện trên đời, gặp chuyện gì cũng cứ tự tại an nhiên, ấy mới là niềm vui lớn nhất.

Hạnh phúc thực sự khởi phát từ một nội tâm mạnh mẽ, kiên cường.

Vạn sự trên đời, tùy tâm mà khởi, cũng tùy tâm mà diệt. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?

Tiền là vật ngoài thân, công danh trôi trước mắt, trăm năm sau nhìn lại, biết đâu hoa cỏ đã hóa hư vô…

Sưu tầm

Previous articleQuy tắc 3 phút giúp bạn sống vui khoẻ suốt đời
Next articleLàm sao để tôi luyện nội tâm vững chãi?