Ta cùng em đi con đường chồng vợ…
Đến bây giờ bao ngày tháng hả em?
Nhớ cái thuở áo thư sinh rời bước
Lúc hàn vi tay lấm đất, chân bùn.
Anh và em thời thanh mai trúc mã
Đêm ngắm sao mơ ước chị Hằng Nga!
Rồi chú Cuội giữ cây đa từ đó…
Gian nhà tranh gầy dựng buổi ban đầu.
Gạo chạy ăn..mắm, cà, dưa… từng bữa
Một cọng rau cũng làm ngọt nồi canh…!
Dăm con cá hoặc vài ba con tép
Bữa cơm ngon cho tình nghĩa mặn nồng.
Mới đó thôi! Bốn mươi năm…vội vã
Bước qua đời…ta hương lửa yêu nhau..
Một, hai, ba…những đứa con lần lượt
Góp trần gian nếp tẻ của ái ân.
Thương thằng Hai chào đời…thời bao cấp
Nước cơm thay giọt sữa…dậm đói lòng !
Em vất vả…bởi lần đầu vượt cạn
Trong đói nghèo…nhưng vẫn vạn niềm vui.
Tới con Ba…rồi lại thêm thằng Út
Ông trời thương con cái lớn từng ngày…
Chuyện khó khăn cũng vơi dần hơn trước
Dẫu nhọc nhằn nhưng tràn ngập yêu thương.
Giờ tóc điểm sương mai ngồi ngẫm lại…
Cuộc đời ơi! Vội vã bước qua thềm
Thoáng một chút…nay là ông bà…cháu
Ta già sao..! Khóe mắt dấu chân chim.
Đời còn lắm thú vui….ta cứ tới
Bận bịu chi chuyện cơm áo gạo tiền
Vợ chồng già chẳng ưu phiền ngày tháng…!
Giữ xanh tươi vào tuổi gió heo may.
Trường Nguyễn