Không có đêm tối vĩnh hằng, chỉ là bình minh chưa kịp ló dạng. Nghịch cảnh trước mắt hôm nay có thể là đêm tối, ngày mai đã là sẽ là mặt trời nếu bạn tin tưởng và hành động.
———————
“Người con gái than phiền với cha về cuộc sống, rằng mọi thứ thật là khó khăn với cô ấy. Cô không biết làm sao để tạo dựng sự nghiệp và rồi cô muốn từ bỏ. Cô đã mệt mỏi vì phải vật lộn với cuộc sống. Dường như ngay sau khi một vấn đề được giải quyết xong thì một vấn đề mới lại nảy sinh…
Cha cô ấy là một đầu bếp trưởng. Ông dắt cô vào bếp, đổ đầy ba ấm nước và đặt chúng vào ba bếp lửa đang cháy. Không lâu sau đó, những ấm nước bắt đầu sôi. Ông bỏ những củ cà rốt vào một ấm, vài quả trứng vào ấm thứ hai và một nhúm bột cà phê vào ấm còn lại. Ông để cho chúng tiếp tục sôi mà không nói một lời nào.
Người con gái cắn răng và chờ đợi một cách thiếu kiên nhẫn. Cô đang tự hỏi không biết cha mình đang làm gì? Khoảng 20 phút sau, ông tắt các bếp lửa. Ông lấy những củ cà rốt ra và đặt chúng vào một cái bát. Rồi ông vớt những quả trứng ra và đặt chúng vào một cái bát khác. Cuối cùng ông rót cà phê ra một cái bát khác nữa. Thế rồi ông quay sang cô con gái và hỏi:
– Con đã thấy những gì?
Cô con gái đáp:
– Thưa cha, đó là những củ cà rốt, mấy quả trứng và bột cà phê.
Ông kéo con gái lại gần hơn và bảo cô chạm vào những củ cà rốt. Cô sờ vào những củ cà rốt và nhận thấy rằng nó mềm. Rồi ông bảo cô ấy cầm một quả trứng và đập vỡ nó. Sau khi lột sạch lớp vỏ, cô thấy quả trứng chín và cứng.
Cuối cùng, người cha yêu cầu cô con gái nếm nước cà phê. Cô ấy đã mỉm cười khi nếm cà phê đậm đà hương vị.
Thế rồi cô hỏi:
– Cha muốn nói với con điều gì đây?
Người cha chậm rãi giải thích. Mỗi một vật trên đều đã tiếp xúc với cùng một hoàn cảnh bất lợi là nước sôi, nhưng chúng đã phản ứng theo những cách khác nhau. Cà rốt vốn cứng chắc, nhưng sau khi bỏ vào trong nước sôi thì nó mềm hẳn đi. Quả trứng vốn dễ vỡ, chỉ có lớp vỏ mỏng manh bên ngoài để bảo vệ cho chất lỏng bên trong của nó. Nhưng sau khi bỏ vào nước sôi, phần bên trong lại trở nên cứng hơn. Bột cà phê thật kỳ diệu, sau khi cho vào nước sôi đã làm cho nước thay đổi hẳn.
Người cha hỏi con gái:
– Con là thứ nào trong số đó? Khi nghịch cảnh gõ cửa, con sẽ phản ứng thế nào? Con trở nên mềm yếu như cà rốt, trở nên cứng rắn ở bên trong như quả trứng, hay con làm thay đổi những hoàn cảnh ấy, như bột cà phê?”
Sưu tầm
—————
Câu chuyện về quả trứng, củ cà rốt và cà phê cho bạn thấy điều gì? Bạn có như cô gái nhìn thấy bản thân của chính mình đâu đó trong của cà rốt, cà phê hay quả trứng vô tri vô giác.
Ngẫm lại cuộc đời ai lại chưa từng gặp nghịch cảnh. Nghịch cảnh với mỗi người là không giống nhau, nó có thể là những mất mát, đau thương trong gia đình, có thể là kiếp mưu sinh chật vật; hay như những con người cực nhọc, sống một cuộc đời đã khó càng thêm khó trong mùa bệnh dịch Covid-19 ngoài kia, chính họ trong thời điểm này cũng đang trải qua nghịch cảnh khó khăn của cuộc đời. Còn gì đau hơn khi phải đấu tranh giữa việc bảo vệ tính mạng và cái ăn. Bao người lao động nghèo khổ ngoài kia, lao động kiếm cơm qua ngày, cuộc sống bỗng trở nên túng quẩn bởi bệnh dịch, không đi làm, lấy gì mua cơm. Với họ, đó có lẽ là nghịch cảnh của cuộc đời, đâu đó từ trên trời rớt xuống.
Khó khăn có, mệt mỏi có nhưng chúng ta đều hiểu rằng “còn người là còn của”, tiền bạc hết có thể kiếm lại, chỉ là người mất chẳng còn gì cả. Thất bại có thể làm lại để chờ thành công quả ngọt, chỉ là buông bỏ chẳng giữ niềm tin, nghị lực thì mãi chẳng thành.
Làm sao để vượt qua nghịch cảnh là điều nhiều người tự hỏi khi bản thân là người trong cuộc. Tôi tin mỗi người đều có một cách khác nhau để vượt qua nghịch cảnh, ví như củ cà rốt, quả trứng hay cà phê, chúng bằng cách nào đó thay đổi bản thân để hòa cùng môi trường mới. Bằng cách nào đó vẫn là nó chỉ là dưới một hình hài khác, trạng thái khác để vẫn sống và giúp ích cho người, cho đời.
Cuộc đời có kẽ hở, ánh mặt trời mới có thể rọi vào. Không có đêm tối vĩnh hằng, chỉ có bình minh chưa đến.