Lấy chồng rồi bỏ mẹ phải không con?
Lâu không về…mẹ héo hon trong dạ
Lo phương xa con làm đầu kẻ lạ
Có tủi thân…khi hầu hạ nhà chồng!?
Hướng bến sông mẹ ngày ngóng đêm mong
Con về thăm cho đỡ buồn đỡ nhớ
Bầy sáo sậu líu lo nơi đầu ngõ
Ngỡ tiếng con…cười nói thuở hôm nào!
Đàn vịt bầu mãi tắm mát ngoài ao
Giàn khổ qua đã đượm màu vàng thắm
Đâu cũng có dáng hình con in đậm
Mẹ trông hoài…sao chẳng thấy về thăm?
Dõi mắt nhìn phía trời đó xa xăm
Nơi đàn chim bay về tìm tổ ấm
Áng mây trời nhẹ nhàng trôi chầm chậm
Có nhắn giùm…mẹ nhớ lắm…con ơi!
Đám lục bình theo dòng nước chảy xuôi
Gió bấc lùa bụi chuối khô xào xạc
Mẹ ngồi đó tóc pha sương điểm bạc
Mắt nhạt nhòa…mong đợi đứa con xa…!
Ai Rồi Cũng Khác.
Còn gì buồn hơn khi mỗi mùa gió về, mẹ lại nhớ cô con gái lấy chồng xa chưa một lần thăm lại. Có khi đợi một cuộc điện thoại, một lời hỏi thăm, nghe giọng nói con mà nước mắt chực trào… Khi đi đến đoạn cuối của cuộc đời, con người sẽ sống với hoài niệm, nhớ nhung, luôn mong muốn được quan tâm, chăm sóc… Đừng bỏ quên mẹ, đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, vì sau này, chúng ta sẽ làm mẹ, sẽ có ngày tiễn con gái lấy chồng… Hãy quan tâm và yêu thương mẹ nhiều hơn nhé…
Phan Yên Bình