Gió chuyển mùa, gọi mây vào trong phố,
Xuân bỏ đi, nhường chỗ đón hạ về,
Nuối tiếc xuân thời khắc phút chia ly,
Mưa ào ạt, sấm đì đùng đưa tiễn!
Tháng tư về, xuân như còn lưu luyến,
Sáng – rỗi hờn đem đến những màn sương,
Hết buồn vương, trưa – lại chở nắng vàng,
Chiều – con phố ngập tràn trong nắng hạ!
Hà nội tháng tư vẫn xanh màu lá,
Hồ Gươm trong xanh sóng vỗ nhẹ nhàng,
Liễu ven hồ đang chào đón hạ sang,
Soi bóng nước mơ màng khoe suối tóc!
Chiều Hồ Tây, hoàng hôn buông đỏ rực,
Gió khẽ lay mặt nước sóng chênh chao,
Tháng tư ơi ta nhớ đến cồn cào,
Mùa thi ấy với biết bao kỷ niệm…
Hàng sấu già, đường thanh niên yêu mến,
Ta ôn thi ta hò hẹn bao ngày,
Suối tóc nào vương hoa sấu ngất ngây,
Để ta nhớ ta say màu áo trắng!
Rồi bữa ấy hoa gạo rơi nhiều lắm,
Đỏ ngập đường trĩu nặng những nhớ thương,
Em trách mưa sao ào ạt, phũ phàng,
Hoa gạo rụng … lòng ngập tràn … thương nhớ!
Nay tháng tư lại trở về trên phố,
Áo trắng ơi … em đang ở nơi nào,
Có quay về tìm lại những khát khao,
Tháng tư xưa dạt dào em có nhớ?!
Hoàng Minh Tuấn