Ta trở về vào một chiều cuối hạ.
Nắng vàng mơ quấn quít gót chân xa.
Gió thì thầm cùng tim khe khẽ hát
Con đường xưa ngan ngát hương cỏ hoa .
Gặp lại cố nhân sau năm tháng cách xa.
Những cái bắt tay những nụ cười hạnh phúc
Đã bên nhau rồi sao cứ ngỡ như mơ.
Bao kí ức của một thời để nhớ
Bỗng chốc ùa về như mới hôm qua
Những câu chuyện thời ấu thơ xa lắc
Làm lấp lánh cười những đôi mắt nhăn nheo.
Phượng vĩ, sân trường cùng gió cũng vui reo
Chim ríu rít líu lo hòa tấu nhạc.
Những mái đầu xanh thuở nào giờ đã bạc.
Vẫn vui đùa như “lũ nhóc”… ngày xưa.
Dù thời gian có thấm thoát thoi đưa.
Tuổi tác vóc dáng bây giờ đã đối khác.
Những kỉ niệm xưa cũng đi vào dĩ vãng
Nhưng trong ta chưa một lần quên lãng.
Vẫn đong đầy trong nỗi nhớ…người xưa
-Hồng Lưu-