Ngồi ngắm trăng chênh chếch
Ngẫm lại một đời người
Đã đến cuối chân trời
Nên sống sao cho đáng
Với những ngày cuối đông
Nếu có bão với giông
Vẫn thảnh thơi mà sống
Nếu có về hư không
Đâu bận lòng than thở
Cứ tự mình nhắc nhở
Sống khỏe và sống vui
Đời chỉ bấy nhiêu thôi
Nhọc lòng chi ca thán
Cứ sống thật đơn giản
Mọi chuyện sẽ tốt thôi
Mặc thời gian cứ trôi
Cũng đâu cần hối tiếc
Chồi xanh và lộc biếc
Cứ chăm sóc hàng ngày
Yêu mến hương cỏ cây
Thiền sâu cùng tiếng nhạc
Sẽ thấy đời rất khác
Hạnh phúc trong tầm tay
Rảnh lên Gió Heo May
Xem thơ và lẽ sống
Tinh thần vui, tim ấm
Sợ chi nữa… mùa đông
Lời tựa: Khi đã ở cái tuổi xế chiều, ta bất chợt có những suy nghĩ và lo lắng mơ hồ, cảm giác như mọi thứ đang quay lưng lại với mình. Tâm hồn lạnh lẽo, hiu quạnh giống như tiếng lá khô xào xạc cuối mùa đông vậy. Nhưng khi hoàng hôn buông xuống, phía cuối chân trời sẽ luôn có một vệt nắng vàng rất đẹp và ấm áp trải dài. Nhưng phải mất một khoảng thời gian nữa mới tối, nên khi ta đã đi đến đây rồi, mỗi người sẽ cảm nhận và yêu cuộc sống theo cách của riêng mình, miễn sao thấy vui và quãng đời còn lại thật ý nghĩa là được.
-Hồng Lưu-
Nguồn ảnh: Internet