Nhớ khi xưa ta còn rất trẻ
Tương lai mờ, con cái vẫn còn non
Cuộc sống bộn bề quay quắt những lo toan
Hết việc gia đình xong lại đến cơ quan
Ta chẳng còn nhớ ra mình là ai nữa
Thân của ta cũng phân vài ba nửa
Như con tằm chăm chỉ rút nhả tơ
Có thích làm thơ cũng thôi…đành gác lại
Cống hiến cho đời còn mình…để lại sau
Bao thăng trầm hạnh phúc với khổ đau
Đem đời ta bào mòn theo năm tháng
Đến khi trời bắt đầu chạng vạng
Ta mới giật mình…đã xế bóng rồi sao?
Đã đến đây rồi, thời gian chẳng còn bao.
Nên nhủ lòng sống thế nào cho tốt
Trân quý từng giây, nâng niu từng phút một
Gọi hết mình về sống nốt những giấc mơ
Đọc sách, đánh cờ, chim chóc, thơ, ca…
Du dương với nhạc, thiền, yoga mỗi tối
Thư thái trong lòng, đầu óc cũng thảnh thơi
Nhẹ nhàng thế thôi cho cuộc đời nó khỏe
Ngưỡng Heo may rồi tuổi đã không còn trẻ
Nên làm gì cũng vừa với sức thôi
Ăn uống điều độ kết hợp với nghỉ ngơi
Biết vừa đủ cho tuổi già viên mãn
Sống và nghĩ mọi điều cho đơn giản
Heo may có về vẫn cứ khỏe, cứ vui…
Khi guồng quay cuộc sống cuốn ta vào, ta như quên cả thời gian, những sở thích cá nhân và quên luôn cả bản thân mình. Cứ cống hiến và làm việc hết mình cho gia đình và xã hội. Nhưng khi thời gian qua đi, ta mới giật mình thấy mình đã đứng ở bên kia dốc và rồi ta cũng nhận ra rằng : Sống thêm một ngày là lãi một ngày nên ta luôn trân quý từng phút giây của cuộc sống. Yêu đời hơn và cũng yêu mình nhiều hơn để làm sao cho quãng đời còn lại thật vui, thật ý nghĩa. Giống như chút tình nhẹ nhàng ta dành cho mùa thu vậy… TÌNH THU cuộc đời.
Hồng Lưu