Thôi…ta về với mẹ ta !
Sau lưng bỏ lại phong ba đoạn trường
Tìm quen hình bóng thân thương
Dáng còng lưng Mẹ tóc sương phủ mờ.
Lời ru dọc cõi ấu thơ
Một sương hai nắng Mẹ giờ tám mươi
Con đi biền biệt xa xôi
Thời gian lặng lẽ cuốn trôi tuổi già.
Thôi…ta về với Mẹ ta!
Đơn sơ cũng mãi mãi là hương quê
Về đây bến nước triền đê
Ầu ơ…thèm tiếng vỗ về trong nôi.
Thời gian ơi…hãy ngừng trôi !
Để cho Mẹ mãi cùng tôi trên đời
Long đong trọn kiếp con người
Buồn nghe nước mắt chảy xuôi…xế tà.
Thôi…ta về với Mẹ ta !
Dù no dù đói vẫn là QUÊ HƯƠNG.
Nguyễn Dũng
Dậy thôi, xếp vội vài bộ quần áo, lấy tấm chăn mẹ tự may, cho vào vali. Về thôi, về với mẹ. Về để được dụi đầu vào lòng mẹ, được mẹ ôm ấp như ngày còn thơ. Về để thấy bình yên, thấy thanh thản trong tâm hồn. Tôi biết, ở mái nhà cũ xưa ấy, vẫn có một vòng tay dang rộng để đón chờ tôi về. Vòng tay của mẹ…