Home Chưa được phân loại Sống ở đời đừng quá cưỡng cầu: Cái gì của mình thì...

Sống ở đời đừng quá cưỡng cầu: Cái gì của mình thì cuối cùng sẽ trở về bên mình thôi!

Ai muốn thắng xin nhường cho thắng. Ai muốn hơn xin cứ tự nhiên. Đủ phước Duyên thì toàn quyền sử hữu. Cố cưỡng cầu, giữ cũng chẳng lâu.

6402
0

Người sống ở đời, quý ở chỗ giàu mà có đức, đối với tiền tài, sinh không mang theo đến, tử không mang theo đi. Đừng quá truy cầu mà dính mắc vào nó, cái gì là của bạn sẽ là của bạn, nếu không phải của bạn dù có cưỡng cầu cũng không được.

Tôi vẫn nhớ tới một câu chuyện cổ được nghe bà ngoại kể lại trong làng quê tôi. Từ xa xưa người dân làng tôi ai ai cũng đều tín ngưỡng tin vào thần Phật. Cứ đến tết nhà nào cũng làm bánh nếp vừa để thành kính dâng lên thần Phật vừa để làm quà biếu.

Đạo đức cao quý của con người thời xưa: Cho dù là người nghèo hay người giàu có đều tin vào sự tồn tại của thần Phật. rất thành tâm kính ngưỡng, hiểu rằng nhất cử nhất động mình làm đều được Thần Phật nhìn thấy, nên giữ gìn đạo đức phẩm giá, không tham lam, tin rằng mọi sự đều được ai bài công bằng. Cái gì là của mình thì sẽ là của mình, nếu không phải của mình thì dù bạn có cưỡng cầu cũng không được như ý muốn.

Sống ở đời tuyệt đối không nên cưỡng cầu, nếu cái gì là của mình thì cuối cùng sẽ trở về bên mình thôi.

Không có tình yêu thì bên cạnh bạn vẫn có bạn bè.

Không có bạn bè tri kỷ thì bên cạnh bạn vẫn còn có gia đình

Không có gia đình thì bạn vẫn còn sinh mệnh của chính mình.

Duyên hợp, duyên tan đều lưu lại một điều gì đó tốt đẹp và một chút tiếc nuối. Trong sinh mệnh của mỗi người thì điều gì là của bạn thì sẽ mãi không mất, còn như điều gì đã không phải là của bạn thì đến cuối cùng cũng không thuộc về bạn.

Mọi sự là tùy duyên, điều gì đã qua thì hãy buông bỏ để nó qua đi, cũng nên bình tĩnh đối diện, quý trọng hết thảy những gì mình đang có ở hiện tại, như vậy mới sống đực tụe nhiên và thản đãng. Còn nếu cứ cố gắng níu giữ thì sẽ chỉ khiến bạn sống triền miên trong vô vọng và tâm linh luôn bị đè nặng mà thôi.

Con người trên thế gian, nếu như so đo, tính toán quá nhiều thì sẽ tự tạo thành một loại ràng buộc, còn nếu bị mê lạc quá lâu thì sẽ tạo thành một loại gánh nặng. Vì vậy, không cần quá để ý, khi có được điều gì thì hãy thật lòng trân quý, còn khi mất đi điều gì cũng đừng quá đau khổ hay tiếc nuối. Để ý quá nhiều, quá sâu sẽ khiến bạn mất đi một nửa hạnh phúc, xem nhẹ hết thảy sẽ khiến cuộc sống thăng hoa và nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

“Có duyên mà không có phận, có phận mà không có duyên” đều là một phần trong sinh mệnh, nó không nên trở thành bước đệm dẫn bạn đến bước đường cùng của cuộc đời. Đừng vì “duyên đi” mà sinh ra tâm oán thù, lòng oán hận.

Sống trên đời, điều gì đến thì hãy quý trọng, điều gì phải đi thì nên buông tay, như thế mới sống được tự do tự tại thực sự. Sống thuận theo tự nhiên là một loại trí tuệ, cũng là một loại cảnh giới cao của người giác ngộ.

Duyên đến, duyên đi, duyên như nước chảy!

Previous articlePhụ nữ là để yêu, không phải để vùi dập
Next articleNgười đàn bà 50 nhắn nhủ mẹ đơn thân, xin hãy ghi lòng tạc dạ những điều này