Home Ban Biên Tập Bình Chọn Quảng trường Ba Đình màu nắng thu

Quảng trường Ba Đình màu nắng thu

5980
0

“Dù có đi bốn phương trời

Lòng vẫn nhớ về Hà Nội

Hà Nội của ta, Thủ đô yêu dấu

Một thời đạn bom, một thời hòa bình….”

Thật vậy, dù bạn có đi đâu hay sống ở một nơi nào đó xa Tổ quốc thì tất thảy chúng ta, những con người Việt Nam, không ai không ghi nhớ ngày trọng đại trong lịch sử dân tộc: 2/9/1945. Đó là ngày khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Trong niềm hân hoan, náo nức của cả một biển người đang rạng rỡ chờ đợi giây phút vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc đọc bản Tuyên ngôn độc lập, khai sinh ra đất nước Việt Nam thân yêu.

Mặc dù, Bác Hồ kính yêu đã vĩnh biệt chúng ta nhưng Người vẫn mãi mãi là một Người cha chung của cả dân tộc, Người vẫn sống cùng chúng ta, cùng non sông đất nước này. Đó là một sự thật không thể phủ nhận. Hình bóng của Người, tinh thần của Người vẫn vẹn nguyên, vẫn hiện diện khắp nơi, từ cỏ cây đến sắc trời, từ con đường đến màu nắng…cảm giác này càng kỳ lạ và càng rõ ràng hơn mỗi khi chúng ta đến với Quảng trường Ba Đình. Phải chăng, Người đã mang về đây mùa thu cách mạng trong ánh nắng mùa thu thiên nhiên để từ đây bắt đầu một màu sắc mới: Nắng thu Ba Đình! Đó là nắng cách mạng, Nắng Tuyên ngôn, Nắng Bác Hồ!

Đi trên quảng trường ngày hôm nay, cảm xúc thơ đến từ ánh nắng in trên lăng Bác:

“Ta đi trên quảng trường

Bâng khuâng như vẫn thấy

Nắng reo trên lễ đài

Có bàn tay Bác vẫy”

Đến cả nắng còn cất lên tiếng nói của riêng mình nữa “Nắng reo trên lễ đài”. Đó là ánh nắng thu đang xao động, hay là tiếng sóng reo hò của muôn vạn con tim Việt Nam trong giờ phút Người đọc tuyên ngôn, mà cho đến ngày nay dư âm đó vẫn còn vang vọng, vẫn còn dậy lên trong sắc nắng Ba Đình. Không chỉ vậy, mỗi lần những người con thân yêu của Bác về với Ba Đình, Bác đều vẫy tay với ánh mắt cười thân thiện và trìu mến. Có lẽ, tất cả nắng thu Ba Đình đều bắt nguồn từ ánh mắt của Người chăng?

Ngày Bác Hồ đọc Tuyên ngôn độc lập trong sắc thu vời vợi của không gian giao mùa. Từ hạ vào thu, từ sự nồng nhiệt chín dậy đến sự điềm tĩnh chín mọng, căng tròn là cả một hành trình sinh thành và kết trái. Quảng trường Ba Đình đã trở thành một địa chỉ đỏ. Nơi đó hội tụ và lan rộng âm hưởng hào hùng của quá khứ lịch sử với hôm nay. Từ một nước “Việt Nam dân chủ cộng hòa” non trẻ đã vươn vai đứng dậy như Phù Đổng Thiên Vương với khát vọng thường trực: “Độc lập, Tự do, Hạnh phúc” đã trở thành hiện thực. Bảy mươi hai năm mà cứ ngỡ như mới hôm qua. Còn vang vọng giọng trầm ấm của Bác Hồ: “Tôi nói đồng bào nghe rõ không”. Một câu nói không có trong văn bản nhưng đã lưu lại trong trái tim của mỗi người con Việt Nam, đã rút ngắn lại khoảng cánh của lãnh tụ và người dân như là một lời thăm hỏi ân cần của người thân trong một nhà. Thưa Bác! Chúng con nghe rõ lời Người là lời của nước non, lời của hồn thiêng sông núi. Và trong sắc nắng của mỗi làng quê đất Việt: “Nắng quê hương mang sắc nắng Ba Đình”.

Kỷ niệm 72 năm ngày Quốc khánh 2/9 là dịp để mỗi người dân Việt Nam tưởng nhớ đến thời khắc thiêng liêng của dân tộc, thời khắc mà không khí đất trời và lòng người như hòa quyện vào nhau để hướng về một sự kiện lịch sử vĩ đại của dân tộc Việt Nam, vị lãnh tụ Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn độc lập công bố toàn thế giới biết về một đất nước nhỏ bé đã đánh thắng đế quốc thực dân để giành độc lập cho dân tộc. Và chúng ta càng nhớ thêm về những vần thơ bất hủ của nhà thơ Tố Hữu về một ngày mùa Thu đáng nhớ:

“Hôm nay sáng mùng hai tháng Chín
Thủ đô hoa vàng nắng Ba Đình
Muôn triệu tim chờ, chim cũng nín
Bỗng vang lên tiếng hát ân tình
Hồ Chí Minh! Hồ Chí Minh!…
Người đứng trên đài lặng phút giây
Trông đàn con đó vẫy hai tay
Cao cao vầng trán ngời đối mắt
Độc lập bây giờ mới thấy đây.”

Nguyễn An

 

Previous articleThu mênh mang
Next articleXóa tan nỗi lo nám da với 4 công thức trị nám từ mật ong