Anh muốn chúng mình gặp mặt
Sao em cứ mãi ngại ngùng
Sau bao nhiêu năm xa cách
Chúng mình đã hoá người dưng
Bao nhiêu là kỷ niệm chung
Đã nhạt nhoà theo năm tháng
Thời gian như làn gió thoảng
Ký ức xưa cũng phai dần
Giờ đây mỗi người mỗi phận
Liệu rằng ta có điểm chung?
Để mà hàn huyên tâm sự
Để mà hò hẹn tương phùng
Em cứ suy nghĩ mông lung
Gặp anh, hay là không gặp?
Cuộc đời này thì ngắn lắm!
Nhân sinh lại rất vô thường!
Mình đã đi cuối chặng đường
Trần gian chẳng còn lâu nữa
Có nên một lần gặp gỡ?
Mà lòng em mãi băn khoăn!
Đoá Liên Tâm