Home Góc Heo May Mưa mùa hạ – Mưa của mùa hoài niệm

Mưa mùa hạ – Mưa của mùa hoài niệm

572
0

Hạ về là những hạt mưa lại được thỏa thích nô đùa, nhảy nhót cùng với gió và mây, được mơn chớn, âu yếm những cành lá, ngọn cỏ đang héo hon vì khát. Mưa vui đùa là thế nhưng mưa cũng mang theo những nỗi buồn man mác, một chút buồn hoài niệm, cũng có  thể là một chút buồn vu vơ. 

 Mưa ngủ đông suốt mấy tháng trời, để rồi mưa lại rơi trong sự háo hức của vạn vật giữa cái nóng oi bức của mùa hạ. Trời bất chợt mưa để lòng người bất chợt nhớ, để dành một chút lắng đọng dưới cơn mưa. Mưa rơi kéo theo tâm trạng con người về với những hoài niệm của những ngày đã xa trong cái cuộc sống hiện tại tất bật hối hả khiến ta không còn thời gian để nghĩ. Chắc sẽ có ai đó sẽ nhớ những ngày mưa tuổi thơ của mình, ngày mà sống dưới căn nhà đơn sơ, có cả nắng rọi xuyên qua những khe hở trên mái, để khi mưa những giọt nước mưa cứ thấm qua tí tách rơi trên nền nhà. Tuổi thơ thì chắc cũng chẳng thể thiếu việc được vui đùa thỏa thích tắm mưa. Hào hứng, thích thú được nghịch ngợm dưới cơn mưa là vậy, thế nhưng khi có sấm sét chớp giật đùng đùng trên trời là lại khóc thét lên chạy vào nhà chui tọt vào lòng bố mẹ để được che chở.

Và sẽ nhớ những ngày mưa ướt lạnh ngồi bên bếp lửa có bố, có mẹ, có anh chị em quây quần nướng khoai, đơn sơ, giản dị nhưng thật ấm áp tình thương. Mưa rơi, chắc ai đó sẽ nhớ, sẽ khóc vì thương những người đã sinh thành, dưỡng dục, tần tảo sớm hôm nuôi ta khôn lớn ngày nào. Những đôi vai gầy nặng gánh, những tấm lưng cong mỏi tất bật ngoài đồng chẳng kể nắng mưa lo kiếm miếng cơm manh áo cho con khỏi đói, khỏi rét từng ngày. Mưa cứ trút nước ào ào, những hình dáng vội vã từ ngoài đồng về nhà trong bộ đồ ướt sũng, người lạnh cóng run lên cầm cập, trên khuôn mặt vất vả ấy vẫn còn vương lại những giọt nước cứ chảy dài rơi xuống từng hồi. Những giọt nước ấy là giọt mưa hay là những giọt mồ hôi vất vả của bố mẹ. Và sẽ có ai đó ngồi hối hận vì những lần đã vô tình cãi lại lời bố mẹ làm bố mẹ buồn bởi tính hiếu thắng, ngang bướng của tuổi trẻ. Nếu ai đó còn bố còn mẹ, đừng chờ mưa ngừng rơi hãy chạy về ôm vào lòng bố mẹ, nói lời xin lỗi và yêu thương vì còn nhiều người muốn làm được điều đó đã không còn có thể làm được nữa. 

“Mưa về trên khúc hát, lắng u buồn đợi bóng hình ai, như tìm về thoáng hương bay xa, con đường giờ là kỷ niệm…”. Mưa gắn liền với tuổi học trò với những chiều đạp xe dưới mưa, là những khi quần áo lấm lem bùn đất. Và cũng chẳng thể thiếu những trận ốm sụt sịt cảm lạnh vì dầm mưa suốt cả ngày, được ăn bát cháo hành giải cảm ấm lòng mẹ nấu, được uống ly sữa nóng, hộp bánh tẩm bổ bố mua. Mưa cũng là thời điểm phượng vĩ nở rộ, là lúc ve hè kêu râm ran, là thời điểm tụi học trò trao nhau những dòng lưu bút kỷ niệm.Mưa khẽ rơi và chợt vỡ tan trên nền đất, kỷ niệm cũng như mưa, để rồi khi mưa tạnh, kỷ niệm lại sẽ ngấm vào trong tiềm thức mỗi con người. Hãy để cuộc sống của ta dịu nhẹ như những cơn mưa.

Hãy để mưa gợi lại những kỷ niệm và hãy để mưa gột dội đi những ưu tư phiền muộn của cuộc sống thường ngày. Mưa làm dịu đi những âm thanh hoạt động tất bật hối hả của cuộc sống, làm bầu không khí trở lên trong lành, dịu nhẹ và làm lòng người trở lên lắng đọng. Mưa vẫn rơi như cuộc sống vẫn đang tuôn chảy, như con người sống vẫn phải làm việc nhưng không quên đi những giá trị tinh thần. Quy luật của cuộc sống là phải trải qua những khó khăn chông gai thử thách mới có được những điều tốt đẹp, những thành công ở phía trước. Như người ta vẫn thường nói “sau cơn mưa trời lại sáng”.

Thu Hồng

Previous article8 lợi ích tuyệt vời của việc đọc sách
Next article5 loại trái cây giúp chị e phụ nữ đẹp từ trong ra ngoài