Mẹ ơi!
Đêm qua con mơ thấy mẹ
Tóc mẹ còn xanh
Má mẹ còn hồng
Lũ chúng con hãy còn nhỏ xíu
Nghe mẹ kể chuyện ngày xửa ngày xưa.
Ngày xửa… ngày xưa…
Bao nhiêu Hoàng tử, bao nhiêu Công chúa
Rất nhiều cung điện lộng lẫy nguy nga
Chuyện Tấm Cám
Chuyện Thạch Sanh
Chuyện nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn
Chuyện con ngựa gỗ mun ở nơi xa lắc…
Mẹ có cả kho tàng cổ tích
Mẹ kể… Chúng con say mê!!!
Mẹ ơi!
Năm tháng trôi đi
Tóc mẹ đã bạc nhiều
Da đồi mồi không còn hồng như thời con gái
Mỗi lần chải tóc, tóc lại mỏng hơn
Chỉ có con tim đỏ
Bao năm rồi, không đổi thay – vẫn thế!
Mẹ dành tất cả cho chúng con
Con thấy ấm lòng, con thấy bình yên
Gian khó, đói nghèo… Mẹ vượt qua tất cả
Mẹ cất, mẹ giữ mẹ chẳng kể bao giờ .
Mẹ ơi!!!
Con đi giữa giông tố cuộc đời
Có cả buồn vui và được mất
Nhưng đêm qua con thấy lòng thanh thản nhất
Con mơ thấy mẹ, mẹ ơi!!!
Con yêu mẹ
Hết mơ rồi…
Con vẫn gọi… mẹ ơi!
Tác giả: Ngô Minh Nghĩa