Cụ Fred là 1 con chiên trung thành của Chúa, trong lúc đang hấp hối tại phòng bệnh. Gia đình cụ gọi Mục sư, họ muốn ông cùng đứng bên cụ trong những giây phút cuối cùng ấy.
Vị mục sư đã tới, đứng bên giường bệnh, tình trạng của cụ Fred lúc này đột nhiên xấu đi và cụ liên tục ú ớ, ra hiệu muốn được viết điều gì đó.
Nhẹ nhàng, một cách trìu mến, mục sư đưa cho cụ bút của mình và 1 mẩu giấy. Cụ Fred gắng gượng, dùng chút sức tàn cuối cùng của bản thân viết lên tờ giấy, rồi … trút hơi thở cuối cùng.
Mục sư nghĩ “tốt nhất là mình không nên đọc ngay lúc này”, vì vậy, ông đã để nó vào trong túi áo khoác của mình.
Tại đám tang, sau khi kết thúc bài diễn văn đưa tiễn cụ ông Fred, mục sư nhận ra mình vẫn còn mặc cái áo khoác vào hôm cụ Fred mất. Ông nói “Các bạn, cụ Fred, trước khi ra đi, đã đưa cho tôi một mảnh giấy mà tôi chưa hề mở ra. Biết cụ khá rõ, tôi chắc rằng cụ đã viết những lời chân tình cuối cùng cho chúng ta.”
Rồi mục sư mở tờ giấy ra và đọc “Làm ơn đứng tránh sang một bên….ông đang đứng trên … ống dẫn oxy của tôi !“
Ưu Đàm (Sưu tầm)