Năm mươi năm đám cưới vàng
Của anh cùng với cô nàng nhà bên
Tình đầu chẳng hẹn mà nên
Năm mươi năm ấy vẫn trên tuyệt vời
Nhìn em nét mặt sáng ngời
Nụ cười rạng rỡ cho đời nở hoa
Tuổi xuân em sống hiền hòa
Tuổi già em vẫn mặn mà yêu thương
Trông nom nhà cửa ruộng vườn
Nuôi đàn con nhỏ đến trường học ngoan
Ruộng đồng chăm bón đảm đang
Cửa nhà sạch sẽ gọn gàng sớm hôm
Dâu hiền hiếu thuận thảo thơm
Mẹ cha đau yếu cháo cơm đủ đầy
Gia đình đoàn tụ sum vầy
Họ hàng bè bạn, mẹ thầy ngợi khen
Chẳng hay hờn giận, ghét ghen
Kính trên nhường dưới anh em thuận hòa
Tính tình ngay thẳng thật thà
Xứng danh bà chủ, của gia đình mình
Em luôn cởi mở nhiệt tình
Chăm chồng con với gia đình chỉn chu
Làm dâu ở với thầy u
Bát cơm chén thuốc chẳng từ việc chi
Em không đòi hỏi thứ gì
Quên mình…em sống hết vì chồng con
Em lo chữ hiếu vẹn tròn
Thủy chung, em mãi sắt son cùng chồng
Lấy chồng từ thuở má hồng
Năm mươi năm, vẫn mặn nồng bên nhau
Năm mươi năm nữa về sau
Vợ chồng mình vẫn thương nhau trọn đời.
Bình Dương, 15.01.2017
Trịnh Hữu Hệ