Nhớ chiều hôm ấy gió lộng đưa
Cố cõng Ông về nắng lưa thưa
Đường quê vời vợi chân Cố mỏi
Nội vẫn đeo gìn vai Cố thôi
Cũng chiều hôm ấy nhớ hôm nay
Nội chở con đi học mỗi ngày
Liêu xiêu ông cháu đường thăm thẳm
Lốp mỏng xăm mòn ông có hay
Chuyện kể trăm năm còn đọng lại
Mơ ước cao dày sớm đổi thay
Nào hay con chữ đòi cơm gạo
Mắt mệt lưng còng Cố gác tay
Thế rồi từ đó theo chân Nội
Tuổi thơ xao xác hạ cuốn bay
Cuốn theo luôn Cố về bên ấy
Để Nội bên nầy mắt thấm cay
Ô hay đời Cố sao buồn thế
Mơ ước bao đời cứ trượt bay
Loay hoay cày mãi không ra nổi
Một chữ râu mày con có hay
Chiều nay ngồi đợi con tan buổi
Ông nguyện tấc lòng lên Cố hay
Cờ bay trống hội ngàn năm trước
Đã hẹn nhau về một sớm mai.
Viết cho cháu nội, ngoại tôi.
Ngọc Thy Hồ