Ông vốn là tổng giám đốc một công ty lớn. Cứ sáng dậy, ông vẫn quen nếp chuẩn bị đi làm, đến khi mãi không thấy xe đến đón, ông mới sực nhớ ra là mình đã nghỉ rồi.Tình trạng này kéo dài đến gần nửa tháng chứ chẳng ít. Dần dần ông lại ngủ dậy rất muộn, chả có giờ giấc gì cả. Vợ ông rất cảm thương ông nhưng cũng không biết làm gì để giúp ông vượt qua giai đoạn này. Chỗ ông ở lại là khu đô thị mới, hàng xóm láng giềng hầu như chả ai quan tâm đến ai.
Bỗng một buổi chiều ông đi dạo về, nét mặt có vẻ vui lắm, ông nói với vợ: Bắt đầu từ mai tôi sẽ đi tập thể dục buổi sáng.
Vợ ông mừng lắm, thế là ông đã quen dần nếp sống bình thường như bao người rồi. Ngay tối hôm ấy bà đi sắm cho ông một đôi giầy thể thao rất đẹp. Ông tập rất đều đặn và có phần đam mê nữa, những ngày đẹp trời thì không nói làm gì, nhưng những ngày mưa hay rét ông cũng chẳng nghĩ bao giờ. Hôm nào ông cũng mang tiền đi ăn sáng xong rồi mới về nhà. Thỉnh thoảng có những ngày gần trưa ông mới về thì hôm ấy ông bảo do mấy ông bạn già hứng lên rủ đi uống rượu uống bia. Sinh hoạt của ông vào nề nếp như vậy, ông lại khỏe mạnh ra nên vợ ông vui lắm, yên tâm lắm.
Hôm ấy bà đi qua cửa hàng giày thấy đôi giày thể thao rất đẹp, bà nghĩ đôi giày của ông chắc cũng đã cũ nên sẽ mua cho ông một đôi mới. Mang giày về nhà, ông lại không có nhà, bà đem giày vào tủ giày của ông tìm đôi cũ để bỏ đi. Và bà bỗng thấy lạ là đôi giày của ông đi hơn một năm rồi mà vẫn như mới. Rõ ràng ngày nào ông cũng đi mấy tiếng đồng hồ mà sao giày chả bẩn, chả cũ. Một câu hỏi ngờ vực nảy ra trong đầu bà. Bà lẳng lặng cất đôi giày mới đi.
Sáng hôm sau bà đi theo ông để tìm hiểu sự tình. Ông ra khỏi nhà, đến chỗ rẽ cách nhà chừng năm mươi mét thì rẽ vào ngôi nhà đầu tiên và mất hút. Bà theo dõi và điều tra thì biết đó là nhà một bà góa còn khá trẻ. Bà đau khổ và thất vọng vô cùng, cả đời làm cán bộ lãnh đạo của ông, ông nổi tiếng là người nghiêm minh, chứ có đổ đốn như thế này đâu. Thiên hạ hay đồn thổi, thêu dệt chuyện ông nọ, bà kia lợi dụng đi tập thể dục để quan hệ bồ bịch với nhau bà cho chuyện ấy có nhưng ít thôi, chứ có phải ai cũng thế đâu. Thế mà chồng bà … Thảo nào mà đôi giày đi hơn năm trời vẫn như là mới nguyên, bởi ngày nào cũng đi có trăm mét chứ có đáng là bao. Bà rủa thầm chồng ăn vụng mà không biết chùi mép.
Ngày hôm sau không còn nghi ngờ gì nữa, không chịu được nữa, bà xô cửa xông vào thì trời ơi, chồng bà cùng năm người nữa đang tập yoga với ngồi thiền và bà góa chủ nhà là huấn luyện viên.
Sưu tầm