Dù đi đâu em cũng cứ phải xinh
Em tự nhủ phải yêu mình trước đã
Bước qua thanh xuân dòng đời sỏi đá
Đã bao lần vấp ngã tự đứng lên
Nước mắt xoá nhoà ký ức không tên
Có những lúc phải cố quên tình cũ
Con tim cô đơn bao đêm mất ngủ
Khóc cho tình mình vần vũ bão giông
Bình minh tới sau giá lạnh đêm đông
Em vẫn tin là hoa hồng sẽ nở
Dù cuộc sống có bao điều trắc trở
Ta mãi yêu đời khi có niềm tin
Sống vô thường đời sẽ thấy an nhiên
Hãy bước qua những ưu phiền rắc rối
Ta biết đường xa có chi phải vội
Phía trước mặt trời bóng tối sau lưng
Sẽ tới đích nếu như bước không ngừng
Thấy khó khăn ta ơi đừng nản chí
Chắc chắn có một người luôn tri kỷ
Một nửa của mình chung thuỷ yêu thương.
Thơ: Nguyễn Đình Huân