Con trai của ba!
Con trai à, ngày con ra đời, ba đã vỡ òa trong niềm vui sướng khi nghe tiếng khóc oe oe từ ngoài cửa sổ phòng hộ sinh. Khi đó, đứng nhìn hình hài nhỏ bé của con trên tay cô y tá mà tâm trí mà ba ngập tràn cảm xúc, từ lo lắng tới vui mừng, hồi hộp.
Con trai à, khi con chào đời, ba đã liên tưởng tới những ngày cùng mẹ chăm con ăn, dạy con tập đi, dạy con bơi, dạy con đi xe đạp, cùng nhau học, cùng nhau chơi. Ba mẹ sẽ cùng nắm tay con khôn lớn.
Thời gian chẳng mấy chốc đã trôi qua, nhớ ngày đến trường đầu tiên trong đời, con trai ba mang chiếc ba lô đầy ắp sách vở phía sau, miệng mỉm cười rồi bước từng bước vững chãi qua cánh cổng trường. Ba biết con sẽ là một người đàn ông kiên cường và quyết tâm.
Ngày con vào cấp ba, con đã trở thành một cậu thiếu niên, được bạn bè và thầy cô quý mến. Con trai ba, chẳng phải là người học tốt nhất lớp, cũng không có nhiều thành tích nổi bật, nhưng ba luôn tự hào về con, một cậu trai tốt bụng, nhân hậu, luôn lạc quan và tràn đầy mơ ước.
Lúc con bước vào ngưỡng cửa đại học, con đã xin phép ba mẹ được lựa chọn theo ước mơ của mình. Ba biết, không gì hạnh phúc hơn khi được tự do theo đuổi đam mê. Và ba cũng chẳng có lý do gì để ngăn cấm con cả. Chỉ mong cho con trai luôn vững tin để vượt qua những chông gai và cám dỗ của cuộc đời.
Có thời điểm con muốn bỏ cuộc, hai cha con cùng nhau ngồi trò chuyện, ba biết con mệt mỏi và sợ hãi. Nhưng con trai à, thật không dễ để tìm được đam mê và mục đích sống trong cuộc đời, sẽ là lãng phí nếu ai đó lại đi từ bỏ. Ai cũng sợ hãi khi thất bại, nhưng nếu cứ sợ hãi thì sẽ chẳng có thành công. Nếu sau này, con theo đuổi một giấc mơ mới, đến một lúc con cũng thất bại, sợ hãi và muốn bỏ cuộc, thì cả đời con sẽ chẳng thể thực hiện một giấc mơ trọn vẹn.
Sợ hãi là con quỷ ẩn giấu trong mỗi người. Nếu con không vững tin vượt qua nó thì sau này, con sẽ còn đối diện với nó và bị nó đánh gục.
Ba vẫn nhớ ngày con chỉ là kẻ về nhì, ánh mắt con thoảng nét buồn và chút thất vọng, nhưng miệng con vẫn mỉm cười. Điều làm ba vui hơn cả, là khi con đến bắt tay và chúc mừng đối thủ của mình. Kẻ biết mình là người thua cuộc, biết tôn trọng và thừa nhận có người giỏi hơn mình cũng là kẻ chiến thắng. Con đã chiến thắng bản thân mình rồi. Đây mới là thứ quý giá mà con có được, phải không con trai!
Chẳng mấy chốc, con đã dẫn vợ tương lai về ra mắt họ hàng. Ba tin tưởng ở mắt nhìn người của con. Cô bé ấy, không hẳn xinh đẹp, cũng không sắc sảo và điệu đà, nhưng biết lễ nghĩa, biết đối nhân xử thế, có tấm lòng bao dung và hơn hết là, ba thấy được nụ cười hạnh phúc của cô bé ấy mỗi khi nhìn con.
Vậy là con trai ba lại bước vào một giai đoạn mới của cuộc đời, tương lai cũng sẽ trở thành một người chồng, người cha.
Giờ đây, ba đã sang cái tuổi xế chiều, chẳng thể mãi bên con, che chở và chỉ cho con từng điều như trước đây. Bước vào cuộc sống gia đình, con cần phải bản lĩnh hơn nữa, để có thể che chở và vun vén cho tổ ấm riêng của mình. Cho dù con không giàu có, đủ đầy vật chất, nhưng đừng bao giờ để tiếng cười tắt đi nơi tổ ấm đó. Ba biết, con sẽ làm tốt và sẽ có được một tổ ấm trọn vẹn.
Ba đã dắt con đi gần nửa cuộc đời con, ba thực sự hài lòng và tự hào về con trai của ba. Ba vẫn luôn yêu con, bằng cả trái tim mình. Sau này, hãy truyền tình yêu của con cho các cháu của ba, để chúng biết rằng, gia đình luôn là điều tuyêt vời nhất mà chúng có được, con trai nhé!
Tác giả: Mùa gió heo may