Home Chưa được phân loại Sai lầm lớn nhất đời người là oán trách cha mẹ

Sai lầm lớn nhất đời người là oán trách cha mẹ

Có rất nhiều bạn trên thế giới hiện nay hoặc vì một lý do nào đó, có thể chủ quan hoặc khách quan, đã mang tâm oán hận cha mẹ, người đã rứt ruột sinh ra mình.

878
0

Thưa các bạn, tôi muốn nói rằng, chúng ta không có một lý do chính đáng nào đủ luận lý để chúng ta oán trách cha mẹ cả. Cho dù rằng, cha mẹ các bạn bỏ rơi các bạn từ khi mới lọt lòng hoặc gởi vào Cô Nhi Viện hoặc giao cho người thân nuôi dưỡng hay có thể là nuôi các bạn khôn lớn nhưng cha mẹ phạm phải những sai lầm nào đó, v.v… và v.v…

Xin thưa rằng, cho dù cha mẹ có làm như thế các bạn cũng không đủ tư cách để trách móc hay oán hận. Vì sao ư? Ngay từ cái duyên đầu tiên là cha mẹ có ý muốn sinh ta ra trên cuộc đời này (dù khi đó chúng ta chưa nằm trong bào thai), thì chúng ta đã mang ơn cha mẹ rồi. Đó là chưa kể 9 tháng cưu manggiữ gìn, bao bọc, sợ nắng, ngại mưa, đến bệnh viện, đi bác sĩ khám, xét đủ điều…lo cho ngày chúng ta chào đời một cách an toàn và mạnh khỏe.

Các bạn thử nghĩ xem, chúng ta từ khi chào đời cho đến năm 16 tuổi hoặc nhiều tuổi hơn thế đã làm gì cho cha mẹchúng ta hay chúng ta chỉ đến cuộc đời này bằng một cục thịt đỏ hỏn và cái miệng há hốc, chỉ biết la làng và khóc oe oe? Chỉ với ý muốn cho chúng ta có mặt ở cuộc đời và 9 tháng cưu mang thôi là chúng ta đã mang nợ cha mẹ suốt kiếp này mà không thể nào trả hết rồi. Tại sao chúng ta chỉ biết trách móc và oán giận người khác khi chúng ta chưa làm được gì cho họ cả? Không ai trong cuộc đời này phải có trách nhiệm thương yêu, giúp đỡ hay phục vụ cho chúng ta cả! Sự thương yêu, giúp đỡ hay ban ơn cho chúng ta là tuỳ nơi lòng bi mẫn tự nguyện của họ. Cha mẹ cũng vậy, đối với con cái họ có quyền thương yêu hay không thương yêu; họ có quyền nuôi dưỡng hay không nuôi dưỡng.

Có nhiều bạn lý luận rằng, “Nếu sinh tôi ra mà không có trách nhiệm thì trước đây đừng sinh tôi”. Ai, ai có đủ thẩm quyền để đặt ra nguyên tắc như thế!? Các bạn thử đặt trường hợp các bạn làm cha mẹ mà con bạn cắc cớ nói vậy thìbạn trả lời sao? Vả lại, trước khi cha mẹ bạn sinh ra bạn, cha mẹ có biết ngày mai sẽ ra sao không, trong khi cuộc sống, môi trường, hoàn cảnhcon người…lại thay đổi từng giờ từng phút!?

Nếu chúng ta sinh ra mà được cha mẹ thương yêunuôi dưỡng là điều phước lành, còn nếu không được thương yêu,nuôi dưỡng thì chúng ta cũng không có gì phải oán trách và căm ghét. Và nếu rơi vào trường hợp không được cha mẹ thương yêunuôi dưỡng thì chỉ nên xét lại nghiệp lực của mình và cố gắng sống tốt, tạo nhân lành bằng cách yêu thương con mình nhiều hơn để sau này mình cũng được yêu thương như thế. Ca dao tục ngữ Việt Nam có câu:

“Nếu mình có hiếu mẹ cha
Mai sau con hiếu với ta khác gì
Nếu mình ăn ở vô nghì
Đừng mong con hiếu làm gì uổng công”.

Thưa các bạn, những mối quan hệ trong cuộc đời này, nếu mất đi chúng ta có thể tìm lại được, nhưng mối quan hệ giữa con cái với hai đấng sanh thành là chỉ một và chỉ một mà thôi, nếu mất đi thì suốt đời này ta sẽ không bao giờ tìm lại được nữa. Tôi muốn nhấn mạnh điều này là vì muốn tất cả chúng ta hãy biết thương yêu và quý trọng bậc làm cha làm mẹ – người mà chúng ta đã mang ơn ngay từ giây phút ban đầu khi đến với cuộc đời này. Trả ơn hay không là quyền của các bạn, nhưng xin đừng mang tâm oán hờn và căm ghét! Đó là tôi chưa muốn nói đến lòng bao dung vàđộ lượng của con người. Một số các bạn có chọn cho mình một tôn giáo nào đó thì tôi tin rằng đạo lý của tôn giáo đó cũng đều khuyến khích lòng bao dung và độ lượng nơi mỗi tín đồ; một số các bạn khác dù không theo tôn giáo nào, nhưng lòng trắc ẩn bên trong mỗi con người chắc hẵn bạn nào cũng có. Nếu ta bao dung và tha thứ được với người khác thì tại sao ta lại không làm được điều đó với cha mẹ của mình!? Trong khi đó, cha mẹ là người mà chúng ta cần phải quan tâm trước nhất trên thế gian này.

Hãy loại bỏ lòng thù hận và oán trách với cha mẹ, người thân của mình mà phát huy lòng yêu thươngbao dung và độ lượng với họ! Con đường chúng ta đi, chật hẹp hay thênh thangbó buộc hay rộng mở là do chính chúng ta, chỉ có chúng ta mới có thể sắp xếp cuộc đời chúng ta mà thôi!

Previous articleTản mạn: Tháng 7 mùa Vu Lan về
Next articleDu lịch tuổi trung niên: những điều cần chuẩn bị