Home Chưa được phân loại Sống nửa đời người, bạn đã từng biết hạnh phúc đích thực...

Sống nửa đời người, bạn đã từng biết hạnh phúc đích thực tìm nơi đâu?

Hạnh phúc ở đâu, hình dáng ra sao, làm thế nào có được? Đó luôn là những câu hỏi bất diệt của con người. Ở đời, không ai là không mưu cầu hạnh phúc. Nhưng đôi khi, có vẻ như hạnh phúc lại rất kiêu kỳ, không dễ chiều lòng tất cả.

8384
0

Đôi khi chúng ta khổ não vì không tìm ra được hạnh phúc nhưng nó vốn không ở quá xa chúng ta, không phải là điều xa vời tưởng chừng ngoài tầm với. Chỉ là chính bản thân chúng ta đã tự đánh mất phương hướng, đứng núi này trông núi nọ mà thôi. Bởi tự thân chúng ta trở nên tê dại, nên hạnh phúc ngay trước mắt mà nhìn như không thấy. Nhưng bạn hãy yên lòng, hạnh phúc trước sau vẫn âm thầm đi cạnh bạn. Một ngày kia khi ta hoàn toàn tỉnh ngộ, chợt ngoảnh đầu nhìn lại sẽ thấy hạnh phúc vẫn đang đứng ở chỗ rẽ, mỉm cười với chúng ta, lặng lẽ chờ đợi cùng ta trở về nhà.

Trong phút chốc, ta sẽ không cầm được nước mắt, cảm khái vô cùng, và mới hay rằng:

Cuộc sống thật tươi đẹp biết bao, cảm ơn trời đất về tất cả những gì ta có được.

Người thông minh chưa chắc đã hạnh phúc nhưng người trí huệ sẽ luôn tìm thấy niềm vui trong cuộc sống. Người khôn khéo chưa hẳn đã hạnh phúc nhưng người có tấm lòng rộng rãi, khoáng đạt sẽ luôn tìm được bến bờ bình yên. Hạnh phúc phải được nhìn thấy bằng tấm lòng rộng mở.

Có thể trên cõi đời này, bạn chưa hẳn là người hạnh phúc nhất, nhưng chắc chắn bạn cũng không phải là người bất hạnh nhất. Hạnh phúc giống như những bông hoa, mỗi một bông đều sẽ nở rộ rồi cũng đều héo tàn. Tuy không thể ở mãi trong hạnh phúc nhưng hẳn bạn đã từng biết được hạnh phúc là gì, ít nhất một lần.

Ông Trời để cho mỗi chúng ta trở thành một bông hoa là để ta làm phong phú thêm cuộc đời này. Chúng ta sống chẳng phải chỉ vì để kéo dài chu kỳ hoa nở, tăng thêm mùa hoa của riêng mình mà thôi. Mỗi một mùa hoa đều có vẻ đẹp riêng, không thể nói là ai hay ai dở được.

Đời người cũng giống đời hoa. Mỗi giai đoạn đều có chỗ đáng để ta trân quý và hồi tưởng lại. Chúng ta nhớ làm sao cái hồn nhiên của tuổi thơ, nhiệt huyết thời thanh xuân, cái trầm ổn tuổi trung niên hay sự ung dung lúc tuổi già.

Ta chỉ nên nhớ đến những điều ấy. Bạn tuyệt đối đừng chỉ nhìn thấy những khoảng màu xám xịt, đừng nghĩ về sự vô tri lúc còn nhỏ dại, thói lỗ mãng của thời niên thiếu, tính dại khờ của tuổi thanh niên, thói sành đời của tuổi trung niên hay sự chậm chạp, trì trệ của tuổi già.

Có câu nói như vậy: “Vận mệnh một nửa ở nằm ở trong tay của mình, một nửa còn lại ở trong tay của ông trời“. Con người luôn không ngừng nỗ lực, vươn lên chế ngự số mệnh của mình nhưng dẫu gì đi nữa người ta cũng chỉ có thể nắm giữ được một nửa nó mà thôi.

Còn ý trời, sự an bài của Thần Phật mới quyết định một nửa vế sau. Chẳng phải người xưa hay nói: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên” đó sao?

Vậy thì khi thân mình ở trong nghịch cảnh, bạn hãy luôn nghĩ rằng: “Ông trời giao trọng trách lớn cho ta, ắt phải khiến ta nhọc sức, lao tâm khổ tứ. Có nhọc sức, mệt trí như vậy rồi mới đắc được những điều vinh diệu, hạnh phúc“.

Dù thế nào đi nữa, bạn hãy còn có một nửa vận mệnh nắm giữ trong tay mình, không thể bị sóng cuốn theo dòng, không thể tự mình sa ngã. Chỉ cần bản thân không tự gục ngã, thì không người nào có thể đánh đổ bạn được.

Còn khi đắc ý, ở trong cảnh tượng sung túc, phồn hoa ta lại càng phải thanh tỉnh mà tự răn mình. Sở dĩ người ta có thể thành công, hạnh phúc một nửa là nhờ vào năng lực, nửa còn lại là do cơ hội quyết định

Khi cơ hội đều ngang nhau, năng lực tất nhiên sẽ chiếm thượng phong. Rất nhiều người tạm thời chưa thành công vốn không phải tài năng thua kém mà chỉ là thiếu mất một cơ hội mà thôi.

Vậy thì rốt cuộc hạnh phúc đang nằm trong tay ai?

Đáp rằng những ai biết tự hài lòng chính là người hạnh phúc nhất. Ở đời, bạn chỉ cần một mái nhà nhỏ đủ sống, một gia đình ấm êm, một công việc chẳng quá cao sang nhưng đủ trang trải kế sinh nhai, một thú vui giản dị, một người bạn tri âm và một ước mơ. Như thế chẳng phải đã là hạnh phúc đó sao?

Có người cả một đời là truy đuổi tiền tài, danh vọng, bạc vàng, mỹ nữ. Họ cho rằng đó mới chính là thứ hạnh phúc đáng theo đuổi nhất đời. Nhưng khi càng lún mình sâu hơn vào vũng lầy danh, lợi, tình, người ta càng khó thoát ra dù có vùng vẫy thế nào đi nữa. Đó có thực sự là hạnh phúc không? Rất khó trả lời.

Thiên lý mã trên đời này lúc nào cũng có sẵn nhưng người có tài nhận biết được ngựa hay như Bá Nhạc thì lại quá hiếm hoi. Không phải cuộc sống của chúng ta thiếu đi cái đẹp, mà là bởi ta đang thiếu đi một đôi mắt để nhìn ra chúng.

Hãy làm một người có đôi mắt biết nhìn ra hạnh phúc, biết cảm nhận hạnh phúc. Và chỉ có tích phúc, hành thiện, sống một đời không tham lam mới có thể lưu giữ được hạnh phúc được lâu dài vậy.

 

Previous articleNăm sai lầm nguy hiểm khi dùng thuốc
Next articleChúng ta già quá nhanh nhưng lại thông minh quá muộn