Bàn tay ấy ngày xưa anh đã nắm
Thuở dại khờ xa lắm tuổi tròn trăng
Dòng sông quê con đò bên bến lỡ
Nhánh mù u bướm đậu nở duyên tình.
Thời khốn khó tay trong tay cùng bước
Đường gian nan ta lướt nẻo chông gai
Đời đói nghèo tháng ngày gieo neo khổ
Đã qua rồi hạnh phúc được thăng hoa.
Bàn tay ấy con thơ êm giấc ngủ
Ấm mùa đông mát mẻ giữa trưa hè
Vun đắp vạn niềm vui xua hờn dỗi
Xoa nổi buồn dịu ngọt nghĩa phu thê.
Bốn mươi năm hay còn bao nhiêu nữa?
Bàn tay này neo đậu ở trong tim…
Dẫu gân guốc dẫu da nhờn hắt nắng
Cuối con đường nồng ấm mãi bên nhau.
Vẫn trong tôi một tình yêu cháy bỏng
Lửa yêu đương luôn thắp sáng thời gian
Thân xác rã chân mòn hay gối mỏi
Nắm bàn tay bền chặt chẳng rời xa.
Bàn tay ấy đôi bàn tay ngày ấy
Nắm được rồi muôn kiếp mãi không buông!!
Tác giả: Trường Nguyễn