Ta với em có duyên không nợ!
Họa đôi dòng, câu chữ vu vơ…
Bới ký ức tìm mưa nắng cũ
Chìm giấc mơ… kiếm bóng nàng thơ…
Từ từ tính… giờ ta tình tứ…
Thơ họa thơ, trăng nước lững lờ
Duyên không nợ… vay thêm chút nữa
Nợ không duyên… gặp gỡ hững hờ.
Có phải chăng? ta đang trả nợ!
Nợ ân tình… nợ thuở ban sơ
Xưa trang vở bài thơ không trọn
Nên ngập ngừng… hạnh phúc thờ ơ.
Chuyện tóc tơ… trăm năm không muộn
Hai phương trời một mảnh trăng buông
Sao hỏi nhỏ “sao duyên không nợ?”
Em thầm thì “tình sẽ qua truông”
Bước một bước… chân run gối mỏi
Ngày thêm ngày… tóc bạc đấy thôi!
Ta chẳng vội… và… em không vội
Nợ trăm năm… duyên đợi… nợ đòi.
Quá nửa đời đi tìm một nửa…
Gặp lại rồi… cái nửa ngày xưa!
Tay nắm tay cùng đi khắp nẻo…
Đến cuối đường… dù nắng hay mưa.
Tác giả: Truong Nguyen