Em cứ hỏi sao anh thích làm thơ
Chắc trong đời anh mộng mơ nhiều lắm
Gặp em nào xinh cũng yêu say đắm
Đi ra đường hay nhìn ngắm trăng hoa
Thấy những mảnh đời trong dạ xót xa
Thương cho kẻ không có nhà khốn khó
Cứ thích lang thang đi đây đi đó
Xẻ chia với đời cơ nhỡ lầm than
Có đôi khi người ta bảo mình gàn
Cũng có lúc người hỏi han sao thế
Người thương ta thì nói đời dâu bể
Ai ghét mình thì bảo kẻ dở hơi
Yêu cho nhiều thì khổ cũng đúng thôi
Ai bảo khờ tin những lời thiên hạ
Vì mê thơ nên quên đi tất cả
Mơ một ngày thơ có giá thì hay
Trả tiền thơ giống như trả công cày
Chắc cũng đủ cho say ngày hai bữa
Đêm đêm về ta thắp lên ngọn lửa
Lòng nhiệt tình sắp câu chữ tìm vui
Nguyễn Đình Huân