1. Tận hiếu (hết lòng hiếu thảo)
Cổ nhân giảng: “Bách thiện hiếu vi tiên” là có ý nói rằng trong trăm cái thiện thì chữ hiếu là đứng đầu. Cho nên, làm con đối với cha mẹ phải tận hiếu. Con người bất luận là giàu hay nghèo, địa vị cao sang hay thấp hèn thì đều là do cha mẹ sinh ra, do cha mẹ nuôi dưỡng.
2. Tận trung (hết lòng trung thành)
Người không có lòng trung thành thì sẽ không có uy tín và được mọi người tin tưởng. Đối với quốc gia, đối với nhân dân phải tận trung. Kỳ thực, một người không thể sống không nhà, không nước, càng không thể sinh sống trong “chân không”. Mà dinh dưỡng về vật chất và tinh thần để nuôi sống mỗi người đều là lấy từ đất nước mà ra. Trung ở đây trước hết phải hiểu đạo lý, thuận theo đạo lý thì mới thực sự là trung.
3. Tận thành (hết lòng chân thành)
Cổ nhân giảng: “Nhân vô tín bất lập”, ý nói rằng người mà không giữ chữ tín thì không có chỗ đứng trong xã hội.
Đối với bạn bè phải tận thành (chân thành, thành thật). Trên đời này, tinh lực, năng lực, tài lực, vật lực, học thức… đều có tính cực hạn lớn, không thể là vô tận. Bất luận là ai, cho dù là thiên tài quý tộc hay cao nhân thế ngoại đi chăng nữa cũng không thể cô lập một mình được. Khi quan hệ, giao lưu người khác phải dùng thành tín làm gốc, đặc biệt đối với bạn bè càng phải “tận tín tận thành” (tin tưởng và chân thành hết mức có thể).
4. Tận tâm (hết lòng hết sức)
Đối với sự nghiệp phải tận tâm. Con người sống trên đời này, sự giàu có, địa vị xã hội, năng lực là khác nhau nhưng ai cũng đều phải dựa vào làm việc để mưu sinh và phát triển.
Cho dù rất nhiều lúc, công việc và sự nghiệp thành hay bại không phụ thuộc vào ý nguyện của con người mà thay đổi được. Nhưng, chỉ cần chúng ta tận tâm tận lực làm thì dù cho có thất bại hay khó khăn cản trở thì hy vọng thành công vẫn vĩnh viễn tồn tại.